Hợp tác trong khoa học: Chúng ta đang đi sai hướng (phần hai)

Đăng ngày: 20-05-2023 | Lượt xem: 1021
Trong cuộc họp tại Geneva, Tổ chức Khí tượng Thế giới WMO cho hay - Khoa học khí hậu đang đi sai hướng, theo một báo cáo mới của nhiều cơ quan do Tổ chức Khí tượng Thế giới (WMO) điều phối, trong đó nhấn mạnh khoảng cách lớn giữa kỳ vọng và thực tế. Báo cáo cho hay nếu không có nhiều hành động tích cực hơn, các tác động kinh tế xã hội của biến đổi khí hậu sẽ ngày càng tàn khốc.

Hiện trạng Khí hậu Toàn cầu: 2018–2022

Theo tổ chức Khí tượng Thế giới (WMO), bảy năm gần đây nhất, 2015 đến 2021 là kỷ lục nóng nhất được ghi nhận. Nhiệt độ trung bình toàn cầu giai đoạn 2018–2022 (dựa trên dữ liệu tính đến tháng 5 hoặc tháng 6 năm 2022) được ước tính cao hơn 1,17 ± 0,13 °C so với mức trung bình của giai đoạn 1850–1900. Một sự kiện La Niña đã có tác động làm mát nhẹ nhiệt độ vào năm 2021/22 nhưng điều này sẽ chỉ là tạm thời.

Khoảng 90% lượng nhiệt tích lũy trong hệ thống Trái đất được lưu trữ trong đại dương, Hàm lượng nhiệt đại dương trong giai đoạn 2018–2022 cao hơn bất kỳ giai đoạn 5 năm nào khác, với tốc độ nóng lên của đại dương cho thấy sự gia tăng đặc biệt mạnh mẽ trong hai thập kỷ qua.

Dự đoán khí hậu toàn cầu cho năm 2022–2026

Theo Văn phòng Met, Vương quốc Anh / WMO / Chương trình Nghiên cứu Khí hậu Thế giới, nhiệt độ gần bề mặt trung bình toàn cầu hàng năm cho mỗi năm từ 2022-2026 được dự đoán là cao hơn từ 1,1 °C đến 1,7 °C so với mức thời kỳ tiền công nghiệp (1850-1900).

Khả năng nhiệt độ gần bề mặt trung bình toàn cầu hàng năm tạm thời vượt quá 1,5 °C so với mức thời kỳ tiền công nghiệp trong ít nhất một trong năm năm tới là 48% và đang tăng lên theo thời gian. Tuy nhiên, chỉ có một xác suất nhỏ (10%) là giá trị trung bình 5 năm sẽ vượt quá ngưỡng này. Mức 1,5 °C của Thỏa thuận Paris đề cập đến sự nóng lên trong dài hạn, nhưng các năm riêng lẻ nhiệt độ cao trên 1,5 °C dự kiến sẽ xảy ra với tần suất ngày càng tăng khi nhiệt độ toàn cầu tiến đến ngưỡng dài hạn này.

Có 93% khả năng là ít nhất một năm trong 5 năm tới sẽ ấm hơn so với năm nóng nhất từng được ghi nhận là 2016 và nhiệt độ trung bình trong giai đoạn 2022–2026 sẽ cao hơn so với 5 năm trước.

Khoảng cách phát thải

Chương trình Môi trường LHQ (UNEP): Hành động giảm thiểu tăng cường là cần thiết để ngăn chặn các mục tiêu của Thỏa thuận Paris trượt khỏi tầm với. Các cam kết giảm thiểu quốc gia mới cho năm 2030 cho thấy một số tiến bộ trong việc giảm phát thải khí nhà kính, nhưng vẫn chưa đủ. Tham vọng của những cam kết mới này sẽ cần phải cao gấp bốn lần để đi đúng hướng nhằm hạn chế sự nóng lên ở mức 2°C và cao hơn bảy lần để đi đúng hướng đến 1,5°C.

Sự nóng lên toàn cầu trong thế kỷ 21 được ước tính (với xác suất 66%) ở mức 2,8 °C (phạm vi 2,3 °C–3,3 °C), giả định tiếp tục các chính sách hiện tại hoặc 2,5 °C (phạm vi 2,1 °C–3,0 °C) nếu các cam kết mới hoặc cập nhật được thực hiện đầy đủ. Nói chung, các quốc gia đang không đáp ứng được các cam kết mới hoặc cập nhật của họ với các chính sách hiện hành.

Điểm bùng phát trong hệ thống khí hậu

Chương trình Nghiên cứu Khí hậu Thế giới /WMO

Nghiên cứu sâu hơn về các điểm tới hạn sẽ rất quan trọng để giúp xã hội hiểu rõ hơn về chi phí, lợi ích và những hạn chế tiềm ẩn của việc giảm thiểu và thích ứng khí hậu trong tương lai. Lưu thông đảo ngược kinh tuyến Đại Tây Dương (AMOC) là một động lực quan trọng trong việc phân phối nhiệt, muối và nước trong hệ thống khí hậu, cả khu vực và toàn cầu. Nghiên cứu gần đây cho thấy AMOC có thể yếu hơn trong điều kiện khí hậu hiện tại so với bất kỳ thời điểm nào khác trong thiên niên kỷ qua.

Sự tan chảy của các dải băng cực ở Greenland và Nam Cực cũng được coi là một điểm bùng phát lớn và sẽ gây ra hậu quả toàn cầu do mực nước biển dâng thêm đáng kể trong hàng trăm đến hàng nghìn năm.

Các điểm tới hạn trong khu vực, chẳng hạn như rừng nhiệt đới Amazon bị khô hạn có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng tại địa phương với các tác động toàn cầu theo tầng. Các ví dụ khác bao gồm hạn hán khu vực ảnh hưởng đến chu trình carbon toàn cầu và phá vỡ các hệ thống thời tiết chính như gió mùa.

Tác động kết hợp của nhiệt độ và độ ẩm cao hơn ở một số khu vực có thể đạt đến mức nguy hiểm trong vài thập kỷ tới, với các điểm giới hạn hoặc ngưỡng sinh lý mà vượt qua đó con người không thể lao động ngoài trời nếu không có hỗ trợ kỹ thuật.

(còn nữa)

Biên dịch: Tạp chí KTTV

Nguồn: https://public.wmo.int/en/media/press-release/united-science-we-are-heading-wrong-direction

  Ý kiến bạn đọc

Tin tức liên quan: