Lỗ thủng tầng ozone trong giai đoạn 2011-2020 nhỏ hơn so với hai thập kỷ trước
Do các biện pháp được thực hiện theo Nghị định thư Montreal, tổng lượng clo đi vào tầng bình lưu từ các chất làm suy giảm tầng Ozone (ODS) được kiểm soát và không kiểm soát như Chlorofluocarbons (CFC) đã giảm 11,5% từ giá trị đỉnh điểm là 3660 ppt vào năm 1993 xuống còn 3240 ppt vào năm 2020. Tổng giá trị ozone ở Nam Cực được dự đoán sẽ quay trở lại giá trị năm 1980 vào khoảng năm 2065. Tổng giá trị ozone vào mùa xuân dự kiến sẽ trở lại giá trị năm 1980 ở Bắc Cực vào khoảng năm 2045.
Phát triển bền vững
Để đạt được SDG và đáp ứng các mục tiêu của Thỏa thuận Paris, cần phải có hành động tổng hợp, theo đó những tiến bộ ở lĩnh vực này có thể dẫn đến những cải tiến ở lĩnh vực khác.
Lần đầu tiên, báo cáo này chứng minh mối liên hệ cụ thể giữa các hiện tượng cực đoan và sự phát triển. Hợp tác liên ngành với các cơ quan của Liên hợp quốc và Văn phòng Thống kê Quốc gia, các nghiên cứu điển hình chọn lọc chứng minh các sự kiện cực đoan trong suốt thập kỷ đã cản trở tiến trình hướng tới SDG như thế nào. Các sự kiện cực đoan trong suốt thập kỷ đã có tác động tàn khốc, đặc biệt là về an ninh lương thực và khả năng di chuyển của con người. Các sự kiện liên quan đến thời tiết và khí hậu là nguyên nhân gây ra gần 94% tổng số vụ di dời do thiên tai được ghi nhận trong thập kỷ qua và đóng vai trò tạo ra xu hướng lạc hậu trong tiến trình nỗ lực toàn cầu nhằm chấm dứt nạn đói, mất an ninh lương thực và suy dinh dưỡng.
Đối với nhiều hiện tượng cực đoan, khả năng xảy ra một hiện tượng có cường độ như vậy đã bị thay đổi, thường là rất lớn, do biến đổi khí hậu do con người gây ra. Hầu như mọi nghiên cứu phân bổ đều phát hiện ra rằng khả năng xảy ra hiện tượng nắng nóng cực độ đều tăng lên đáng kể. Sóng nhiệt là nguyên nhân gây ra số thương vong cao nhất, trong khi bão nhiệt đới gây thiệt hại kinh tế nhiều nhất. Số thương vong do các hiện tượng cực đoan đã giảm do hệ thống cảnh báo sớm được cải tiến nhưng thiệt hại về kinh tế lại tăng lên.
Yếu tố chính góp phần vào sự suy giảm này là hệ thống cảnh báo sớm được cải tiến, nhờ những cải tiến trong dự báo, cùng với việc cải thiện quản lý thiên tai. Thập kỷ 2011-2020 là thập kỷ đầu tiên kể từ năm 1950 không có một sự kiện ngắn hạn nào khiến 10.000 người chết trở lên. Tuy nhiên, thiệt hại kinh tế do các hiện tượng thời tiết và khí hậu cực đoan vẫn tiếp tục gia tăng. Trong khi cơn bão Katrina năm 2005 vẫn là thảm họa thời tiết gây thiệt hại nặng nề nhất thế giới thì bốn sự kiện gây thiệt hại nặng nề nhất tiếp theo đều là các cơn bão xảy ra trong thập kỷ 2011-2020 và có tác động lớn nhất đến Hoa Kỳ và/hoặc các vùng lãnh thổ của nước này.
Có sự tương phản lớn giữa các sự kiện gây ra số lượng lớn thương vong và những sự kiện gây ra thiệt hại kinh tế lớn, cả về loại sự kiện và sự phân bổ địa lý của chúng. Trong số 13 sự kiện đã biết khiến hơn 1000 người thiệt mạng, có sáu sự kiện là đợt nắng nóng; bốn là lũ lụt theo mùa hoặc lở đất liên quan đến lũ lụt như vậy, và ba là bão nhiệt đới. Trong số 27 sự kiện có thiệt hại kinh tế vượt quá 10 tỷ đô la Mỹ (USD), vào năm 2022, 16 sự kiện xảy ra ở Hoa Kỳ và 8 sự kiện ở Đông Á; 13 trong số 27 sự kiện là lốc xoáy nhiệt đới, 8 trận lũ lụt và 3 vụ cháy rừng.
Biên dịch tin bài: Tạp chí KTTV
Nguồn: https://wmo.int/news/media-centre/rate-and-impact-of-climate-change-surges-dramatically-2011-2020